Tôi vẫn tin vào thứ cảm giác bên nhau mãi mãi... nhưng... không có tình yêu nào là mãi mãi. Mùa yêu đầu, khi trái tim tôi khẽ rung động, tôi vẫn mong và tin có thể nắm tay ai đó đi hết đoạn cuối con đường.

Cuộc sống đâu biết trước được điều gì. Mùa yêu đầu, với tôi, còn chưa kịp được ai đó nắm tay, đi chơi, hay chỉ bên cạnh người một lần. Món quà đầu tay tôi chưa kịp trao tay, người đã vội rời bỏ tôi, theo theo đuổi một người con gái khác.
Hôm nay người nói yêu tôi, hôm nay người đã hứa hẹn biết bao điều, chẳng còn kịp thắm lại, dù chỉ 1 việc nhỏ nhất là cho nhau chút ít thời gian hiếm hoi bên nhau. Ngày mai người bảo chúc em tìm được một người xứng đáng hơn anh của hiện tại.
Người rời xa tôi sao người không nói, người yêu người con gái khác người cũng chẳng nói lời chia tay, tại sao vẫn cố tỏ ra quan tâm tôi, khiến tôi thành 1 kẻ ngốc và đáng thương hại như vậy sao...Nhưng cũng cảm ơn người đã cho trái tim này chút đau, chút tổn thương của phút rung động đầu đời...để tôi thấu hiểu hơn về lòng người, tình người.
Cảm ơn người đã rời xa tôi, đã cho tôi biết vị đắng của tình yêu...cầu mong bên người con gái ấy, người sẽ có hạnh phúc thực sự, đừng để tuột mất người con gái tốt hơn em. Đời này rộng tìm nhau quá khó, bên nhau rồi lại dễ mất nhau, mong người hạnh phúc.
Không có người, em vẫn sẽ mạnh mẽ và sống tốt...rồi một ngày em sẽ lại yêu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét