Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

NHỮNG ĐIỀU GIÚP BẠN SỐNG HẠNH PHÚC MỖI NGÀY!

1. CƯỜI: cười vang hay mỉm cười đều là cách để chia sẻ hạnh phúc, làm người khác nguôi cơn giận và khiến tình huống bớt căng thẳng hơn.

2. SỐNG đơn giản: bằng lòng với những gì bạn đang có thay vì luôn mong ước quá nhiều thứ.

3. NGHE: Hãy lắng nghe người khác với tâm hồn và trái tim rộng mở.

4. NGỒI: đừng ngại ngồi tĩnh lặng. Hãy quan sát những gì đang diễn ra trong tâm bạn và để mặc chúng như tự nhiên. Đôi khi, hãy ngồi xuống chỉ để cảm nhận mặt trời đang tỏa sáng hay gió thổi nhẹ nhàng trên mặt.

NHỮNG ĐIỀU GIÚP BẠN SỐNG HẠNH PHÚC MỖI NGÀY


5. ĐI DẠO: đi dạo đưa bạn trở về với nhịp điệu của thế giới và cảm nhận sự cân bằng trong từng bước chân. Hãy ngắm nhìn mọi người xung quanh, lắng nghe giai điệu âm thanh thành phố, những chuyển động thay đổi của cuộc sống vĩ đại đang diễn ra trong từng khoảnh khắc nhịp đập con tim.

6. Mỗi lúc chỉ LÀM một việc: Đừng lầm tưởng rằng bận rộn đồng nghĩa với hạnh phúc. Nhờ mỗi lúc chỉ tập trung làm một việc, bạn sẽ làm việc đó và cả các việc khác hiệu quả hơn. Nếu đang đọc truyện cho con nghe, hãy hoàn toàn ở bên con và trân trọng khoảng thời gian này với con. Nếu uống trà, hãy tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi đó để thư giãn.

7. Luôn NHÌN NHẬN: điều tốt đẹp trong cuộc sống. Đừng để suy nghĩ về những điều tồi tệ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn.

8. CHẤP NHẬN: những thay đổi, thăng trầm của cuộc sống. Bạn có thể nổi giận trước một tình huống nhưng đừng bám chặt lấy cơn giận đó mà hãy để nó trôi qua như đám mây trên bầu trời.

9. TRỞ VỀ HIỆN TẠI: đừng nghĩ ngợi quá nhiều về những gì đã xảy ra. Đừng lo lắng quá mức về những điều chưa tới. Hiện tại mới là cái bạn đang thực sự có trong tay.

10. THƯƠNG YÊU VÀ CẢM THÔNG: Khi được yêu thương, cảm thông bởi những người xa lạ, chúng ta đều cảm thấy rất tuyệt vời. Vậy tại sao không làm điều đó với mọi người thường xuyên hơn nhỉ?

20 ĐIỀU TU DƯỠNG LỚN NHẤT ĐỜI NGƯỜI

Điều Tu dưỡng 1: Tu dưỡng lớn nhất của đời người là khoan dung

Mỗi cá nhân một con người đều hy vọng mình là một người có phong độ trong đối nhân xử thế, đều mong rằng bản thân tu dưỡng thành những thói quen tốt. Vậy như thế nào gọi là tu dưỡng lớn nhất? Chính là khoan dung. “Nghiêm dĩ luật dĩ, khoan dĩ đãi nhân – nghĩa là: Lấy nghiêm khắc làm kỉ luật cho mình, lấy khoan dung rộng lượng để đối xử với người”, chúng ta đối đãi với người cần phải khoan hậu, cần phải bao dung, cho dù người khác đối đãi bạn tử tế hay không tử tế, bạn đều có thể bao dung, đây mới là tu dưỡng lớn nhất đời người của con người sinh ra trong cuộc sống này.


Điều tu dưỡng 2: Thu hoạch lớn nhất của đời người là biết đủ

Mỗi cá nhân một con người đều hy vọng bản thân mình có thu nhập, đạt thành tựu, và có những thu hoạch. Vậy thế nào được gọi là thu hoạch lớn nhất đây? Đó là cần có khả năng biết đủ, bạn không thấy đủ, cho dù có ngủ tại thiên đường cũng sẽ cảm thấy như đang địa ngục, nếu bạn biết đủ, biết hài lòng thì địa ngục cũng như thiên đường, cho nên biết đủ là thu hoạch lớn nhất.

20 ĐIỀU TU DƯỠNG LỚN NHẤT ĐỜI NGƯỜI

Điều tu dưỡng 3: Nắm giữ lớn nhất của đời người là cảm ơn

Người giầu có nhất là gì? Người nghèo khổ nhất là gì? Luôn sẵn sàng muốn thu được từ người khác là người nghèo. Thời thời muốn giúp đỡ cấp cho người khác, luôn mang trong tâm lòng cảm tạ là khuôn phép của người giầu có. Vì thế, một người có khả năng cảm ơn, trân quý phước đức, người ấy là người nắm giữ cuộc sống lớn nhất.

Điều tu dưỡng 4: Mỹ đức lớn nhất của đời người là từ bi

Mỹ đức lớn nhất của cá nhân một con người không phải là ở lớn lên có được dung mạo thật xinh đẹp, cũng không phải có thật nhiều tiền của, tài phúc, hay rất nhiều tài năng, mỹ đức lớn nhất của đời người là từ bi. Cho nên đời người thà có thể không có tài cán, không có học vấn, nhưng không thể không có từ bi, tâm từ bi mới là phẩm chất, là mỹ đức, là đức hạnh chân chính.

Điều tu dưỡng 5: Niềm vui lớn nhất của đời người là pháp lạc

Nhiều người luôn mong tìm niềm vui bằng những cảm quan từ vật ngoài thân xung quanh mình, ví dụ như một câu nói tán thưởng – khen ngợi liền hoan hỷ vui mừng cả nửa ngày, nhưng những hoan hỷ vui mừng đó một hồi là đã qua đi rồi; bạn hy vọng đạt được niềm vui từ những đồng tiền vàng, nhưng những đồng tiền vàng ấy cũng như nước chẩy, một thoáng là dùng hết; bạn hy vọng đạt được niềm vui trong những chuyến du lịch đó đây, nhưng ngàn dặm vạn lý nháy mắt một cái cũng qua đi, hân hoan cũng sẽ tiêu tan mất. Duy có một loại niềm vui lâu bền mãi, đó là Pháp lạc. Pháp lạc sẽ là niềm vui của tinh thần, của tri thức, của ý kiến, của quan điểm, của tu hành, và có thể bảo lưu theo mình trọn đời liền thân, mãi không thất lạc.

Điều tu dưỡng 6: Tâm bệnh lớn nhất của đời người là ích kỷ

Con người vốn bằng xương bằng thịt, thân thể khó tránh khỏi bệnh tật, già nua và cái chết. Kỳ thực tâm bệnh trên tâm lý càng lớn, vậy tâm bệnh trên tâm lý là gì? Đó là ích kỷ, chỉ vì mình. Người bởi do ích kỷ, chỉ mong lợi mình, tấm lòng không khoáng đạt, tâm không đại lượng, khó tiến triển thành tựu, tự mình không thể thăng hoa cảnh giới tư tưởng. Vì thế một người ngoài chú ý giữ gìn sức khỏe để không phải thống khổ bệnh tật, còn cần phải chữa khỏi tâm bệnh của chính mình.

Điều tu dưỡng 7: Sai lầm lớn nhất của đời người là tà kiến [cái nhìn sai lệch]

Thường người ta phạm sai lầm, nếu như là sai lầm trên sự tình, còn có thể sửa chữa. Còn như trên nhận thức có độ chệch, mang cái nhìn tà kiến, tư tưởng hiểu lầm lệch lạc thì đó chính là sai lầm lớn nhất của đời người. Không những không biết tự mình quy chính, mà còn tự cho mình là đúng, đây là căn bệnh trong xã hội hiện đại mà rất nhiều người dễ phạm phải, thật là đáng sợ.

Điều tu dưỡng 8: Phiền não lớn nhất của đời người là dục vọng, mong muốn

Có người nói: thế giới chứa đựng đầy rẫy những ưu lo khổ não, bởi vì thế giới sa bà vốn dĩ phải là thế giới sa bà, tức là cõi đời ta ở đây mỗi người đều phải đối mặt và đi băng xuyên qua nó, không có ai là ngoại lệ, vì thế đầy đủ phiền não, thống khổ. Ví như tâm dục vọng của chúng ta đều mong nắm giữ tiền tài, mỹ sắc, ăn uống ngon, nắm giữ quyền lực, mong cầu danh vị để bản thân có những mối quan hệ đẳng cấp trong đời. Vì thế dục vọng như núi, khi chưa thỏa mãn, liền cảm thấy phiền não. Cho nên phiền não lớn nhất của đời người là dục vọng.

Điều tu dưỡng 9: Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình

Thường người luôn không tự mình đối xử hữu ái với chính mình, biến bản thân thành kẻ thù của chính mình, kỳ thực kẻ thù lớn nhất của đời người không phải là người khác, là chính mình. Bởi kẻ thù từ bên ngoài thì còn dễ nhận biết, dễ phòng bị, trái lại là chính mình không dễ nhận thức được chính mình, không dễ minh bạch, không dễ khống chế, kìm chế tự thân. Chúng ta thường đối với những tham muốn của bản thân mãi không thôi, cứ tham muốn hết thứ này đến thứ khác không ngừng nghỉ, khắp chốn nơi nơi vẫy mời toàn sai lầm tội lỗi, nào những phiền muộn cùng oán hận, tự mình rước tai họa, cứ ở đó tự biến mình thành kẻ thù của chính mình, tính khí và những sân hận có hóa giải cũng không nổi, vì thế kẻ thù lớn nhất của đời người chúng ta là chính mình. Và vì thế cần phải chiến thắng được chính mình đó là chiến thắng lớn nhất của đời người.

Điều tu dưỡng 10: Vô tri, kém hiểu biết là đáng thương lớn nhất của đời người

Đáng thương lớn nhất của đời người không phải là không có tiền, không có thế lực, cũng không phải không có địa vị, hay không có nghề nghiệp, v v…. Vô tri, kém hiểu biết là đáng thương lớn nhất, không hiểu lý, không nhìn nhận rõ chân tướng của thế gian, không thể nhìn nhận rõ quan hệ của nhân ngã, không thể thấy hết luật nhân quả và nhân duyên vốn dĩ của thế giới, đây chính là đáng thương lớn nhất của đời người.

Điều tu dưỡng 11: Thất bại lớn nhất của đời người là khinh mạn

Cái gọi là “Khiêm thụ ích, mãn chiêu tổn” – nghĩa là: khiêm nhường sẽ nhận được lợi ích, được thêm cho, tự mãn thì bị mất đi, chuốc lấy tổn hại, một người nếu như tự cao tự đại, tự ngã ở trên cao, cho dù đi tới bất cứ đâu đều không nhận được sự đón chào, cho nên thất bại lớn nhất của con người sinh ra trên nhân thế này là kiêu ngạo, khinh thường.

Điều tu dưỡng 12: Vô tri, kém hiểu biết lớn nhất của đời người là oán trách

Vô tri chính là không minh bạch, vô minh không thấy được lý ví như nguyên lý, đạo lý, vì không thấy lý cho nên khi gặp điều không như ý liền oán trời trách người, oán ông trời không phù hộ, bảo bọc, oán con người thế gian không giúp đỡ. Oán trách đối với cả xã hội, quốc gia, bạn bè và người thân, họ hàng thân quyến. Thậm chí khi phiền não vì oán hận còn nổi nóng quẳng bàn ném ghế, ném cả chén trà. Đây chính là vô tri lớn nhất của đời người. Họ đã không tự soi trách mình, mà còn oán bạn bè, oán họ hàng thân thuộc, oán trời trách người, còn trút giận nên cả ly trà, bàn ghế.

Điều tu dưỡng 13: Lỗi lầm lớn nhất của đời người là xâm phạm

Lỗi lầm lớn nhất của chúng ta chính là xâm phạm. Xâm phạm tiền tài phúc lộc, sinh mệnh của người ta.

Điều tu dưỡng 14: Thị phi là khốn nhiễu lớn nhất của đời người

Có người nói: Địa phương có người liền có thị phi. Thị phi (phải – trái, đúng – sai) khiến chúng ta cảm thấy khổ não khôn nguôi, nhưng cái gọi là “ thị phi triều triều hữu, bất thính tự nhiên vô – nghĩa là: Chuyện thị phi suốt ngày sẵn có, chẳng để tai nó tự như không”, chỉ cần chúng ta có thể làm tới được không để tai thị phi, không chuyển tiếp thị phi, cần gì phải tranh đấu tới lui, chỉ tăng thêm khổ não!

Điều tu dưỡng 15: Hy vọng lớn nhất của đời người là bình an

Mọi người đều mong muốn theo đuổi tiền tài và danh vọng. Tuy nhiên nếu có được danh vọng, tiền tài, nhưng lại mất đi sự bình an, thế thì cuộc sống chưa chạm tới hy vọng, mất đi ý nghĩa. Cho nên bình an là hy vọng lớn nhất của đời người, cái gọi là bình an chính là một phước lành.

Điều tu dưỡng 16: Can đảm lớn nhất của đời người chính là tự mình nhận sai 

Người cần có dũng khí, dũng khí không phải là ẩu đả đấu đá, đánh nhau với người, cũng không phải là tính toán so bì, tranh chấp với người ta, dũng khí lớn nhất chính là tự mình nhận sai. Cảm thấy tôi không nên nói câu nói này, tôi không nên làm việc này, tôi không nên cản trở bạn, người can đảm là một người mà có thể sám hối nhận sai.

Điều tu dưỡng 17: Nguồn năng lượng lớn nhất của đời người là niềm tin

Chúng ta thường nói phát triển nguồn năng lượng, năng lượng không nhất định chỉ là khoáng sản ở trong lòng núi, hay châu báu dưới đáy biển, cũng không nhất định là năng lượng của ánh sáng mặt trời hay không khí thiên nhiên, nguồn năng lượng lớn nhất của đời người chính là niềm tin. Bởi vì bên trong niềm tin có ẩn chứa kho báu và của cải vật chất, ở đó có công đức và tiền tài phúc lành.

Điều tu dưỡng 18: Phát tâm vĩ đạt nhất của đời người chính là lợi ích chúng sinh

Chúng ta thường nghe nói rằng các lão hòa thượng và đồ đệ của Phật giáo cần phải vì người phát tâm. Vậy rốt cuộc là phát tâm gì vậy?

Cần phát thiện tâm, hảo tâm, cũng chính là các lợi ích tới đại chúng. Ví như một câu thuyết giảng tôi nói có lợi ích đối với mọi người, một việc tôi làm mang đến lợi ích đối với mọi người, lấy lợi ích của chúng sinh làm chủ.

Điều tu dưỡng 19: Tiền vốn lớn nhất của đời người là tôn nghiêm

Người vì người mà đến, đó chính là tôn nghiêm, ví thử cái gì cũng có thể hy sinh, tuy nhiên sau cùng khi sự hy sinh chạm tới ngưỡng cửa bứt rứt, đắn đo trong tâm thì tốt hơn hết vẫn là cần bảo lưu giữ lại một chút tôn nghiêm cho mình, vì thế mỗi một người cần làm người tôn nghiêm đối với chính mình, tôn trọng trân quý nó, bảo hữu tôn nghiêm.

Điều tu dưỡng 20: Ưu tư lớn nhất của đời người là sinh – tử

Sinh – tử là hai việc đại sự lớn nhất trong cuộc đời con người, nó cũng là mối ưu lo lớn nhất. Sinh thời mưu đồ tranh danh đoạt lợi, “nhĩ ngu ngã tác” – ngươi lừa đảo người bịp bợm tráo trở với nhau để thủ lợi; Một khi lâm vào cảnh vô thường chợt ập đến, nỗi sợ về tài phúc, ái tình, sự nghiệp đều sẽ chớp mắt thành không. Vì thế ưu lo lớn nhất của cuộc đời chính là luôn luôn lo lắng ưu tư không biết sinh thời, tử thời.

Quả báo của những đứa con bất hiếu

Mỗi ngày trôi qua, là mỗi ngày mẹ già đi... Rồi có một ngày mẹ sẽ rất yếu, rất mệt, ....rất xa. Bây giờ lúc này hãy yêu thương, tôn kính mẹ khi còn có thể, khi mẹ còn với chúng ta. YÊU THƯƠNG MẸ NHIỀU HƠN MỖI NGÀY NHÉ!
[Video] Quả báo của những đứa con bất hiếu


Nguồn: giatritamhon

Cát Bụi Cuộc Đời

[Video] Cát Bụi Cuộc Đời - Huỳnh Nguyễn Công Bằng



Những câu nói hay và ý nghĩa nhất trong cuộc sống

[Video] Những Câu Nói Hay Ý Nghĩa Nhất Trong Cuộc Sống




Về Miền Tây

[Video] Về Miền Tây - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Duyên Phận

[Video] Duyên Phận - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Nỗi Buồn Mẹ Tôi

[Video] Nỗi Buồn Mẹ Tôi - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Áo Mới Cà Mau

[Video] Áo Mới Cà Mau - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Ngợi Ca Quê Hương Em

[Video] Ngợi Ca Quê Hương Em - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Câu Hò Điệu Lý Còn Đây

[Video] Câu Hò Điệu Lý Còn Đây - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]



Nhớ Người Tình Xa

[Video] Nhớ Người Tình Xa - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]




Đôi Giày - Câu chuyện ý nghĩa về giá trị cuộc sống

Hãy trân trọng những gì mà ta đang có, đôi khi những gì ta đang nắm giữ cho dù có to hay nhỏ chỉ cần ta biết trân trọng, thì niềm vui và Hạnh phúc sẽ đến bên ta.




Tâm Sự Đời Tôi

[Video] Tâm Sự Đời Tôi - Cẩm Nhung [Nhạc Trữ Tình Bolero]


Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Những điều không nên nói trong cuộc sống

1. Không nên đánh giá người khác tốt xấu thế nào, bởi vì tốt xấu của họ không ảnh hưởng tới miếng cơm manh áo của bạn.



2. Không nên đánh giá đức hạnh của người khác, bởi vì có thể có những khía cạnh họ còn cao quý hơn bạn.


3. Không nên đánh giá gia đình của người khác, bởi vì những người đó và bạn không có quan hệ.

4. Không nên đánh giá học vấn của người khác, bởi vì trên đời này kiến thức là mênh mông.

5. Không nên đánh giá bất kỳ người nào, cho dù người đó là người bạn xem thường nhất.

Những điều không nên nói trong cuộc sống

6. Không nên lãng phí tiền bạc, bởi vì ngày mai bạn có thể thất nghiệp.

7. Không nên vênh váo, tự đắc, bởi vì có thể ngày mai bạn thất thế.

8. Không nên nói quá phô trương, phải biết rằng bạn cũng chỉ là một người nhỏ bé.

9. Không nên dựa vào người khác, bởi vì cuộc sống nhiều gánh nặng, ai cũng muốn sống nhẹ nhõm.

10. Không nên làm tổn thương người khác, nhân quả sớm muộn đều sẽ đến.



11. Không nên quá chú tâm giải thích đúng sai, hãy làm bậc trí giả. Trên đời chúng ta thường nghĩ cách giải thích cái gì đó. Nhưng mà, một khi giải thích, ta lại phát hiện rằng, bất kể ai giải thích đều là người yếu ớt, thậm chí sẽ càng bôi nhọ mình hơn.

Núi dẫu không nói rõ độ cao của mình, thì độ cao của nó cũng không hề bị ảnh hưởng; biển không nói rõ độ sâu của mình, thì việc dung nạp trăm sông đổ dồn về nó cũng không có gì là trở ngại; mặt đất dẫu không nói rõ độ dày của mình, thì cũng không có ai có thể thay thế nó làm chỗ dựa cho vạn vật được…Đừng đánh giá thấp bất kể ai, bạn không có nhiều khán giả, đừng mệt mỏi như vậy.

12. Không nên tự nhiên nổi giận, vì không phải ai cũng là “con nợ” bạn. Có thể hiện tại bạn đang rất thống khổ, nhưng khi vượt qua khoảng thời gian ấy, nhìn lại bạn sẽ phát hiện kỳ thực điều đó cũng chẳng là gì. Chúng ta thường phàn nàn cuộc sống bất công với mình, nhưng thực ra cuộc sống căn bản không biết được chúng ta là ai.

13. Không nên nói rằng ai tu luyện tốt hay không tốt. Tu hành là việc cá nhân, người khác chính là một cái gương phản chiếu chính cái thiếu sót trong tu luyện của bản thân mình.

Học cách buông bỏ phiền não

Một cô gái đến tìm một nhà sư, cô hỏi


Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.


Nhà sư: Đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng, cô buông tay làm vỡ cốc.

Học cách buông bỏ phiền não

Lúc này Nhà sư từ tốn nói:


Đau rồi tự khắc sẽ buông


Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?

Một chàng trai đến tìm nhà sư, anh hỏi:


Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng

Nhà sư: Đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm,ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.


Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. 

Lúc này Nhà Sư từ tốn nói:


Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi


Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi còn có thể làm cho nó tốt đẹp lên


Trong cuộc sống vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên và bỏ xuống chuyện của chính mình......

Mùa yêu đầu!!!

Tôi vẫn tin vào thứ cảm giác bên nhau mãi mãi... nhưng... không có tình yêu nào là mãi mãi. Mùa yêu đầu, khi trái tim tôi khẽ rung động, tôi vẫn mong và tin có thể nắm tay ai đó đi hết đoạn cuối con đường. 

Mùa yêu đầu

Cuộc sống đâu biết trước được điều gì. Mùa yêu đầu, với tôi, còn chưa kịp được ai đó nắm tay, đi chơi, hay chỉ bên cạnh người một lần. Món quà đầu tay tôi chưa kịp trao tay, người đã vội rời bỏ tôi, theo theo đuổi một người con gái khác.

Hôm nay người nói yêu tôi, hôm nay người đã hứa hẹn biết bao điều, chẳng còn kịp thắm lại, dù chỉ 1 việc nhỏ nhất là cho nhau chút ít thời gian hiếm hoi bên nhau. Ngày mai người bảo chúc em tìm được một người xứng đáng hơn anh của hiện tại. 

Người rời xa tôi sao người không nói, người yêu người con gái khác người cũng chẳng nói lời chia tay, tại sao vẫn cố tỏ ra quan tâm tôi, khiến tôi thành 1 kẻ ngốc và đáng thương hại như vậy sao...Nhưng cũng cảm ơn người đã cho trái tim này chút đau, chút tổn thương của phút rung động đầu đời...để tôi thấu hiểu hơn về lòng người, tình người. 

Cảm ơn người đã rời xa tôi, đã cho tôi biết vị đắng của tình yêu...cầu mong bên người con gái ấy, người sẽ có hạnh phúc thực sự, đừng để tuột mất người con gái tốt hơn em. Đời này rộng tìm nhau quá khó, bên nhau rồi lại dễ mất nhau, mong người hạnh phúc. 

Không có người, em vẫn sẽ mạnh mẽ và sống tốt...rồi một ngày em sẽ lại yêu...

Phép màu nhiệm giá bao nhiêu?

Khi nghe cha mẹ bàn về bệnh tình của người anh, những gì cô bé Tess biết được là người anh mắc bênh rất nặng và gia đình đã cạn kiệt tiền. Cần có một ca phẫu thuật với chi phí rất mắc mới có thể cứu được anh của bé nhưng ngặt nổi không có ai cho gia đình em vay mượn. Em nghe cha nói trong tuyệt vọng: “Chỉ có phép mầu nhiệm mới có thể cứu được thằng bé thôi”.

Phép màu nhiệm giá bao nhiêu?

Tess vào phòng mình và lôi ra con heo đất với số tiền em đã dành dụm từ bấy lâu nay. Em vội lao ra cửa và chạy thẳng đến một tiệm thuốc tây nổi tiếng ở khu phố. 
Em đứng trước cửa hiệu một cách kiên nhẫn để chờ đợi sự chú ý của người dược sĩ. Đoạn em dùng chân gõ lên sàn nhà rồi hắng giọng để tạo ra tiếng động… nhưng vô ích. 
Cuối cùng em lấy tay gõ mạnh lên tủ kính và người dược sĩ cất giọng một cách khó chịu: “Cháu muốn gì hả cháu bé? Cháu không thấy ta đang nói chuyện với người anh xa cách mười mấy năm trời hay sau?”. 
Tess cũng trả lời với vẻ bực bội: ” Cháu cũng muốn nói chuyện với chú về người anh của cháu đây. Anh ấy đang bị bênh và cháu đến đây để mua … phép mầu nhiệm”.

“Cháu muốn mua gì?”. Người dược sĩ tròn mắt tỏ vẻ không hiểu.
“Tên của anh cháu là Andrew và anh ấy chịu đựng cái gì đó đau lắm ở trong đầu. Cha cháu nói rằng chỉ có phép mầu nhiệm mới cứu được anh ấy. Vậy phép mầu nhiệm bán với giá bao nhiêu hả bác?”.
“Ở đây không bán thứ đó cháu bé ạ” – giọng người dược sĩ nhỏ đi.
“Nhưng bác này ,cháu có tiền. Cái giá có cao lắm không? Nhưng nếu không đủ cháu sẽ đi mượn thêm” – giọng Tess như van nài.
Người anh của ông dược sĩ ăn mặc rất đẹp và đứng bên cạnh đó và nghe hết cuộc đối thoại. 
Ông hỏi Tess: “Thế cháu có bao nhiêu?”. “1 đô và 11 xu và đó là những gì cháu có, nhưng cháu có thể mượn thêm được mà. Bác bán cho cháu nhé?”. Tess trả lời như muốn khóc.
“Ồ, thật trùng hợp”, người đàn ông mỉm cười “1 đô và 11 xu – một số tiền chính xác để mua phép màu nhiệm cho anh cháu”. 
Sau đó, ông cầm số tiền và nắm chặt bàn tay cô bé đề nghị: “Cháu hãy dẫn ta dến nhà cháu. Ta muốn gặp anh trai và cha mẹ cháu. Để xem ta có phép mầu nhiệm mà cháu cần không nhé!”.
Người đàn ông ấy chính là một bác sĩ rất nổi tiếng. Cuộc phẫu thuật đã rất thành công mà không hề tốn kém bất cứ chi phí nào. Anh trai Tess dần hồi phục và sống khoẻ mạnh. Cha mẹ Tess vui hơn lúc nào hết. 
Mẹ em thì thầm: “Thật sự là một phép nhiệm màu. Mẹ không biết mình phải trả bao nhiêu tiền đây? “.
Tess mỉm cười tinh nghịch. Cô bé biết chính xác số tiền đó…1 đô và 11 xu… cộng thêm sự chân thành của một đứa trẻ. 

GIÁ TRỊ CỦA MỘT HÒN ĐÁ

Có một học trò thường hay hỏi thầy mình rằng:
– Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ah?

Một hôm, người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò này và căn dặn:
– Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu.
– Tại sao lại phải làm vậy thưa thầy?
– Người học trò thắc mắc
Người thầy mỉm cười và đáp: Nếu con muốn biết giá trị cuộc sống là gì thì hãy làm như ta bảo
Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá 1 đồng. Người học trò nhớ lời thầy dặn: dù bất kỳ ai hỏi mua cũng không được bán. Chú mang hòn đá về và than thở:
– Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có người hỏi mua với giá 1 đồng thầy ah.
Người thầy mỉm cười và nói:
– Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán.

GIÁ TRỊ CỦA MỘT HÒN ĐÁ

Hôm sau, người học trò lại mang ra chỗ bán vàng. Và thật bất ngờ, chủ tiệm đã trả giá hòn đá là 500 đồng. Rất bất ngờ vì hòn đá từ chỗ không ai mua giờ lại có giá cao, nhớ lời thầy dặn, anh vẫn không bán và mang hòn đá về.
Chú háo hức hỏi tại sao lại như vậy. Sư phụ cười và nói:
– Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi.
Hôm sau, người học trò làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy:
Lúc này người thầy mới chậm rãi nói: Hòn đá thực chất chính là một món đồ cổ quý giá, đáng cả một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng 1 xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống.
Chúng ta vẫn thường đặt câu hỏi về giá trị của mọi thứ xung quanh, từ giá trị của những đồ vật vô tri cho đến giá trị công việc ta đang làm, giá trị của người xung quanh đến chính giá trị của cuộc đời mình. Câu chuyện là một ẩn dụ cho ta thấy: Trong nhiều trường hợp, giá trị của một thứ nằm ẩn đằng sau những điều đôi mắt chúng ta nhìn thấy được… Giá trị của một thứ không thể được vội vàng xét đoán, kết luận, nếu không đặt chúng vào những hoàn cảnh khác nhau, những góc nhìn khác nhau. Và giá trị cuộc sống với mỗi người cũng là những lựa chọn khác biệt: mỗi người có một cách “định giá” khác nhau về thành công hay hạnh phúc. Hãy tôn trọng sự lựa chọn của mỗi người và làm cho đời mình trở nên giá trị theo cách của mình.
Theo: Hạt giống tâm hồn

Gửi chị! Mối tình đầu của anh

Đêm!


Em vẫn miên man nghĩ về câu chuyện mà anh kể về chị, về cuộc tình giữa hai người.

Chị à! Em biết em là em là người đến sau trong mối tình với anh, chị em mình cũng chỉ là những người con gái không có duyên nợ,chỉ biết rằng anh là người đáng được yêu thương. Quá khứ đã qua, hiên tại em yêu anh. Với em, thật khó để em nói ai đúng ai sai trong cuộc tình của hai người. 

Có thể ai đó nghĩ chị là người đã làm anh tổn thương, có thể ai đó nghĩ, khi anh thật lòng quan tâm chị thì chị lại chấp nhận lời yêu một ai đó chứ không phải anh, mặc dù giữa anh và chị cũng đã từng có những yêu thương, những giây phút hạnh phúc. Em chẳng có cớ gì để trách móc hay oán hận chị tại sao chị lại khiến anh tổn thương như vậy.

Gửi chị! Mối tình đầu của anh

Nhưng chị à, em ghen tị với chị!

Em ghen tị bởi em là người đến sau, còn chị lại là mối tình đầu của anh.

Em ghen tị bởi chị là người đầu tiên mà anh đã dành tất cả sự quan tâm và yêu thương chân thành.

Em ghen tị bởi bàn tay em chậm nhịp đã để anh nắm tay chị trước.

Em ghen tị bởi chị là rung động đầu trong tim anh, là người đã cho tim anh biết yêu, biết nhớ và biết chờ đợi.

Em ghen tị bởi một thời chị đã là tất cả trong anh.

Em không biết những ghen tị ấy có xứng đáng với một người đến sau như em hay không? Em mong chị sẽ hiểu, bởi hiện tại, em yêu anh. 

Em biết em sẽ chẳng thể bắt anh quên chị, thật khó để con người ta xóa đi kí ức của mình, quá khứ có chị, quá khứ đã từng có những yêu thương đáng được trân trọng. Và giờ em biết, tay anh đã buông! Cảm ơn chị rất nhiều, không phải vì chị đã nhường anh cho em, bởi nếu chị biết trân trọng và vun đắp cho những yêu thương ban đầu ấy thì anh đã không buông tay. Cảm ơn chị đã không đến bên anh, để em có duyên gặp anh và yêu anh.. 

Cảm ơn chị đã cho anh biết rung động trước một người con gái, cho anh một trái tim biết yêu thương và chờ đợi một ai đó. Em yêu anh, yêu cả những vết thương lòng mà anh đã trải qua, yêu trái tim đã chai sạn trước mối tình đầu, yêu cả những rung động chẳng còn được vẹn nguyên như thưở ban đầu, yêu cả cái nắm tay mà anh đã từng siết chặt tay người con gái khác chứ không phải em. 

Em trân trọng những giây phút bên anh, người cho em nỗi nhớ da diết mỗi khi đêm về, người cho em niềm vui khi mỗi sáng thức giấc...

Những yêu thương ấy đều xuất phát từ một trái tim ấm áp và trưởng thành sau một lần vấp ngã bởi cuộc tình đầu.

Em yêu anh, yêu anh bằng cả trái tim!!!

CON NGƯỜI HƠN NHAU LÀ Ở ĐỨC HẠNH, VÀ NHỮNG PHẨM CHẤT TỐT ĐẸP!

Con người chỉ hơn nhau ở đức hạnh, ở những phẩm chất tốt đẹp chứ không phải hơn nhau ở vật chất. Thật ra tiền chẳng ở với bạn được lâu đâu, vì một khi nó muốn từ bỏ bạn thì nó sẽ ra đi rất nhanh.
Có tiền là một chuyện, đặt tiền cho đúng chỗ lại là chuyện khác. Đầu tư không đúng nơi thì sẽ “tiền mất tật mang”. Thông minh cần phải đặt đúng chỗ thì mới thành công được.

Con người bây giờ gắn kết mình với quá nhiều thứ vật chất mà quên mất rằng sự gắn kết vĩ đại nhất là gắn kết với lương tâm thánh thiện.

Sự thông thái là món quà lớn nhất mà tự nhiên ban tặng cho loài người mà rất nhiều người đã không biết nhận lấy nó. Muốn có sự thông thái phải chịu khó học tập.

Càng trải nghiệm cuộc sống, ta sẽ càng ngộ ra được nhiều điều quý giá. Rồi bạn sẽ thấy: người được học nhiều khác xa so với người ít học. Chỉ có những người kém hiểu biết thì mới có tính khinh người thôi.

CON NGƯỜI HƠN NHAU LÀ Ở ĐỨC HẠNH, VÀ NHỮNG PHẨM CHẤT TỐT ĐẸP

Trong tất cả cái khổ thì khổ nhất là cái khổ vì thiếu hiểu biết. Muốn trở thành người thông thái nhất, trước tiên bạn phải tự nhận mình là kẻ ngu ngơ nhất.

Rồi từ từ khắc phục những cái ngu của mình, bạn sẽ trở thành người thông thái nhất. Hãy nhớ là bạn chỉ khắc phục những cái ngu chứ bạn không bao giờ hết ngu, vì bạn cũng chỉ là một con người.
Khi giận dữ, chính bạn sẽ là người phải gánh chịu hậu quả đầu tiên. Tha thứ là một trong những đỉnh cao của sự vĩ đại. Trời cao, biển rộng đến mấy cũng không mênh mông bằng giá trị tâm hồn con người.

Thông thường, khi không có tiền thì người ta khổ vì nghèo. Khi có nhiều tiền, người ta lại khổ vì cái khác.

Bây giờ khó phân biệt thật giả lắm vì có những cái giả còn thật hơn cả cái thật. Tỉnh táo lắm thì mới nhận biết được.

Ai cũng có những góc khuất riêng trong tâm hồn mình. Chúng ta chỉ có thể ở hiện tại mà không thể ở quá khứ hay tương lai. Hiện tại là thời điểm thiêng liêng nhất.

Tôi thích sự trong sáng và tinh khiết của trẻ con. Cái vui của trẻ nhỏ rất hồn nhiên, dễ thương. Rất nhiều người đã nói rằng con cái là niềm vui, là hạnh phúc, là món quà lớn nhất mà họ có được.

Hãy nhớ rằng đứa bé chỉ có mặt trên đời khi trước đó có sự giao hợp giữa bố và mẹ. Điều đó cho thấy: niềm vui chỉ xuất hiện khi có từ hai tác nhân trở lên.

Bởi thế hãy biết chia sẻ tình cảm của mình ra xung quanh. Những người khư khư giữ lấy mọi thứ cho riêng mình là những người sai lầm.

Giai đoạn nuôi con thơ là giai đoạn mà ta phải đầu tư rất nhiều về chất dinh dưỡng và tình cảm.

Giống như trong quả trứng vịt lộn phải có cả lòng đỏ và lòng trắng để cung cấp chất dinh dưỡng cho “thai nhi vịt” nằm trong trứng. Vì cả thai nhi vịt, lòng đỏ và lòng trắng đều giàu chất dinh dưỡng nên người ta thích ăn trứng vịt lộn là vậy.

Một quả trứng phải được vịt mẹ ấp ủ thì mới nở thành vịt con. Điều đó chứng tỏ đứa trẻ nào cũng cần tình thương của người đời.

Những người được gọi là thầy đều đáng để ta đặc biệt tôn trọng: thầy thuốc, thầy giáo, thầy tu, đại đức, thượng tọa, hòa thượng, linh mục, giáo hoàng, … Đạo đức của xã hội được vun đắp nên từ đó.

Đừng chọn cô đơn em nhé!!!

Đừng buồn cô gái ạ, sao em lại phải chọn cô đơn, đừng làm bạn với cô đơn để lảng tránh mọi thứ. Người ta không cần em nhưng sẽ có ai đó trong đời này yêu thương em thật lòng.
Đừng buồn khi ai đó quay lưng đi tìm hạnh phúc mới, sao em phải buồn khi người ta không còn yêu thương và cần em, sao em lại phải chọn lấy cô đơn khi người ta đã bước đi, chẳng còn muốn quan tâm, chở che cho em. Người ta đã tự bước ra, rời khỏi cuộc sống của em, để lại cho em đằng sau đó là sự hụt hẫng quá lớn và sự thất vọng quá nhiều, có hay chăng cũng chỉ là một chút dư âm về những ước hẹn ngày sau chẳng còn được trọn vẹn. Tại sao em vẫn thế? Người vội đến rồi người lại vội đi, hạnh phúc với em là có thật nhưng hỏi rằng trong cái hạnh phúc ấy có bao nhiêu chân thành mà người ta dành cho em. Phải chăng em quá chung tình hay em quá ngốc nghếch. Ừ thì em đã sai, em sai khi đặt niềm tin và tình yêu quá nhiều vào một người, nhưng hỏi mấy ai không vướng phải những sai lầm của một thời non dại, hỏi mấy ai có đủ thông minh để nhận ra lòng người. Chẳng ai có thể giải thích được điều đó, bởi tình yêu không bao giờ có lí do.


Đừng chọn cô đơn em nhé

Đừng khóc vì một người không xứng đáng, hãy mạnh mẽ bước tiếp quãng đường còn lại, hãy đứng lên và bước đi từ chính nơi em đã từng gục ngã và tưởng chừng như không thể đứng lên.

Đừng vì cô đơn mà khóa chặt trái tim mình em nhé. Người đến trước có thể không cần nó, không trân trọng nó nhưng hãy luôn tin rằng, ở đâu đó sẽ có một người không phải là mùa yêu đầu nhưng sẽ là người biết trân trọng và cần nó mãi mãi. Người đến và sẽ sưởi ấm cho trái tim từng lạnh vì ai đó, sẽ bù đắp cho những tổn thương, sẽ dần chữa lành vết sẹo trong lòng em. Hãy cứ mở lòng mình đón nhận một tình yêu mới em nhé...

Đừng cười khi buồn, hãy khóc thật to nếu em muốn và rồi, chỉ một lần thôi, nước mắt sẽ cuốn trôi đi tất cả, xóa đi những nỗi buồn trong lòng em.

Tình yêu không phải lúc nào cũng tồn tại màu hồng như ta mong muốn.Tình yêu cũng là tình đời, nó sẽ dạy em cách đón nhận niềm vui và nỗi buồn, dạy em biết chấp nhận sự thực như một định mệnh.

Đừng buồn cô gái ạ, sẽ có ai đó yêu thương em thật lòng!!!

Đừng chọn cô đơn em nhé!!!

TÔI CÔ ĐƠN CHỈ VÌ TÔI SỢ...

Tôi cô đơn khi tôi bắt đầu lớn, đơn giản bởi khi ấy, trái tim Tôi có "Nắng".

Tôi cô đơn khi hòa vào chốn đông người. Tôi sợ cái cảm giác đi bộ ven đương phố, công viên, dọc cầu thang trường, tôi sợ cái cảm giác nhìn thấy những đôi tình tứ, Tôi sợ cái cảm giác một mình giữa dòng người tấp nập. 

TÔI CÔ ĐƠN CHỈ VÌ TÔI SỢ

Chẳng hiểu tại sao Tôi lại như thế, Tôi đang cố tự tìm cho mình một lí do, phải chăng đó là trái tim của người lớn, chập chững bước vào cái tuổi mới lớn, trái tim ấy lại càng chất chứa những nỗi niềm khó tả, có những thứ cảm xúc không thể gọi bằng tên. Tôi chỉ biết và chỉ tạm xem đó là cô đơn. Sẽ có lúc bạn cũng sẽ có cảm giác như tôi, sẽ chợt nhận ra mình thiếu vắng, lẻ loi giữa chốn đông người và cô dơn giữa muôn vàn thứ tình cảm.

Khi cô đơn, Tôi tự trói mình trong bao suy nghĩ. Trái tim ấy đang lớn đấy, đang bắt đầu rung động đấy, nhưng vì một lí do nào đó, chẳng dám yêu ai, đơn giản vì Tôi...sợ một cuộc tình dang dở!

7 LỜI THÔNG THÁI ĐƯỢC GHI NHẬN TỪ MỘT CỤ ÔNG 99 TUỔI

1. Bạn có 2 lựa chọn: tin vào số phận hoặc tin vào bản thân. Nhưng có lẽ bạn quên mất số phận do mình tạo nên.

2. Muốn trở thành người can đảm nhất, hãy nhận lỗi trước. Muốn trở thành người mạnh mẽ nhất, hãy tha thứ trước. Muốn trở thành người hạnh phúc nhất, hãy quên trước.

3. Có những người thành đạt mà không cần trải qua nhiều trường lớp, nhưng điều đó không có nghĩa họ không học tập.


4. Những gì có một mới là quý giá, những gì có nhiều thì là điều bình thường. Nhớ rằng bạn chỉ có một gia đình, và một bản thân mình. Tiền thì luôn là nhiều tờ mà.

7 LỜI THÔNG THÁI ĐƯỢC GHI NHẬN TỪ MỘT CỤ ÔNG 99 TUỔI

5. Sau khi cư xử trong nóng giận, sự ân hận sẽ luôn đeo bám bạn.

6. Lo lắng quá nhiều giống như việc trả nợ mà bạn không biết có vay hay không.

7. Dù bạn không phải là người giỏi nhất, hãy là người nỗ lực nhất. May mắn là quà tặng cho người luôn cố gắng.

Tôi là ai trong vũ trụ bao la này?

Có khi nào giữa dòng đời xuôi ngược, bạn chợt nhận ra mình cô đơn lạc lõng? Bạn sẽ tự hỏi rằng rốt cuộc ta là ai, từ đâu tới, biết đi đâu về đâu? May thay, thời điểm này lại là lúc để bạn tìm về với chính bạn.
Trên thế giới này, thẳm sâu bên trong sinh mệnh con người, có một mối liên hệ hết sức tự nhiên với vũ trụ bao la. Loại liên hệ này không hoàn toàn giống với sự tôn sùng, cung kính trong hình thức tôn giáo. Nó khởi nguồn từ tự nhiên, qua năm tháng đằng đẵng, từng chút từng chút một thấm nhuần vào trong sinh mệnh con người.
Khi chúng ta ngước nhìn vầng trăng sáng dưới bầu trời đêm, trong khoảnh khắc bình lặng bất tận, trong tâm lại vang lên lời than thở nhẹ nhàng xưa cũ: “Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Biết sẽ đi đâu về đâu?”.

Tôi là ai trong vũ trụ bao la này

Ai có thể trả lời giúp tôi?
Tiếng ồn ào nơi phố chợ có những lúc khuấy động tâm tư của tôi, tôi không biết nơi nào có thể khiến tâm tôi an tĩnh, để trong những tháng ngày giông bão, tôi vẫn có thể là chính bản thân tôi, kiên cường dũng cảm.
Gương mặt rầu rĩ của những người dân nghèo nơi vùng núi cao sao mà giống với trái tim tôi, tôi không biết nơi nào có thể khiến tâm tôi an tĩnh, để trong những ngày tiết trời lạnh giá, tôi vẫn có thể được là chính bản thân tôi, rắn rỏi chững chạc.
Bóng dáng vất vả cực nhọc của những người dân chài luôn hiển hiện trước mắt tôi, tôi không biết nơi nào có thể khiến tôi an tĩnh, để khi từng cơn gió biển lạnh buốt thổi ùa vào tôi, tôi vẫn có thể được là chính bản thân tôi, ngắm nhìn về nơi xa.
Từng gương mặt tang thương của những người dân du mục đi qua bên cạnh tôi, tôi không biết nơi nào có thể khiến tôi an tĩnh, để từng cơn gió tuyết vô tình lạnh thấu xương tạt vào người tôi, tôi vẫn có thể được là chính bản thân tôi, trơ trơ bất động.
Mùa này lại mùa khác, năm này sang năm khác, tôi đang trông mong, đang chờ đợi, đang tìm kiếm…
Hoa tàn hoa lại nở, cuối cùng tôi đã tìm được con đường đi cho mình, con đường “Chân-Thiện-Nhẫn”. Tôi là ai? Tôi là ngọn núi ấy, tôi là dòng nước ấy, tôi là bông hoa ấy, tôi là cọng cỏ ấy…Tôi chính là niềm hy vọng ấy.
Hoa, tôi nói với bạn này, sinh mệnh cần có Chân, hãy chăm chỉ mà khai nở, bạn sẽ thuần khiết hơn, rực rỡ sắc màu.
Nước, tôi nói với bạn này, sinh mệnh cần có Thiện, có thể yêu chân thành, bạn sẽ càng nhu mỳ, dùng nhu mà khắc chế cương.
Núi, tôi nói với bạn này, sinh mệnh cần có Nhẫn, có thể nhẫn được việc khó nhẫn, bạn sẽ càng tránh lệ hơn, sừng sững vững vàng.
Cỏ, tôi nói với bạn này, sinh mệnh cần phải vô tư, bạn hãy nhìn bầu trời bao la vạn dặm, sao Ông lại to lớn như thế kia? Đều bởi vì Ông không có tư tâm.

Nếu sau này mình chia tay

Anh à,


Nếu sau này mình chia tay, em không dám hứa rằng mình có thể đủ can đảm để không khóc, không đau nhưng hãy hứa với em rằng mình sẽ nói lời chia tay thật nhẹ nhàng. Bởi em muốn cuộc tình mình đi xa thật nhẹ như lúc mà nó bắt đầu.

Nếu sau này mình chia tay, hứa với em, anh sẽ cho em thời gian để tập thói quen với cuộc sống không có anh bên cạnh, không còn được ai nhắc nhở, che chở mỗi lúc em cần.

Nếu sau này mình chia tay, hứa với em , anh vẫn tự chăm sóc cho bản thân mình thật tốt, không quên ăn uống đúng giờ, không quên quàng khăn và mặc áo ấmôi khi trời trở lạnh. Em vẫn sẽ cố gắng như thế, mặc dù có thể buồn môi khi đêm xuống, có thể ngồi cô đơn một mình hay có thể quên đi cả giấc ngủ.



Nếu sau này mình chia tay


Nếu sau mày mình chia tay, hứa với em, hai đứa mình vẫn sẽ là bạn của nhau. Người ta thường nói thật dễ dàng để nuôi dưỡng một tình bạn thành một mối tình của nhau, nhưng sẽ chẳng dễ dàng gì để sau khi chia tay, mình vẫn là bạn. Em không muốn mình sẽ là những kẻ xa lạ, em nghĩ minh khó có thể làm được điều đó. Nên thế, hứa với em, nếu sau này mình không còn bước chung đường thì vẫn mãi là bạn của nhau để vẫn có thể chia sẻ mọi vui buồn, để vẫn có thể ngồi kể cho nhau nghe về những lối rẽ của bản thân.

Nếu mà sau này, trái tim mình không còn chung nhịp đập, hứa với em, anh vẫn hạnh phúc để bước tiếp. Hãy tìm cho mình một người con gái yêu anh hơn em, chăm sóc, yêu thương và hi sinh cho anh nhiều hơn em. Em cũng sẽ tìm cho mình một khoảnh trời mới- một người yêu em hơn anh, để khi nhớ lại khoảnh khắc đã xa, em không còn phải hối tiếc hay lưu luyến.

Nếu mà sau này, khi hai ta buông tay nhau, không còn đủ tự tin để nắm chặt tau nhau, hứa với em, anh phải nắm chặt tay người con gái ấy, đừng để cô ấy phải buồn, đừng làm cô ấy khóc và đừng để cô ấy phải chờ đợi. Nắm thật chặt và bước đi thật hạnh phúc để cảm thấy vui và an lòng.

Nếu như sau này, mình xa nhau, hứa với em anh vẫn sẽ mỉm cười khi gặp lại. Bởi ngay từ giây phút ban đầu gặp anh, thời gian bên anh và cả cuộc đời này, em sẽ không thể quên được nụ cười ấm áp ấy- nụ cười cho em niềm vui và nỗi nhớ da diết.

Nếu sau này mình xa nhau, thời gian qua đi đủ để ta quên nhau, anh không thể tìm được ai tốt hơn em và em cũng vậy thì hãy danh cho nhau một cơ hội anh nhé. Biết đâu, mình xa nhau để nhận ra một điều rằng mình yêu nhau nhiều thế nào, để chợt nhận ra rằng cả thế giới này chẳng có ai yêu ta nhiều như hai ta đã yêu nhau.

Nếu sau nay mình chia tay, hứa với em, hãy dành cho em một góc nhỏ trong tim anh để khi anh đặt tay lên trái tim, nhẹ nhàng trong giây phút anh vẫn nhớ đến em- một người đã từng rất yêu anh.
Em chẳng biết ngày mai hay tương lai sẽ như thế nào anh ạ, vì thế em chỉ dám nói những điều đó là" nếu như". Sẽ chẳng ai biết được lúc nào mình xa nhau, nhưng em quý từng giây từng phút hiện tại, yêu cái khoảnh khắc khi mình bên nhau!

Nếu sau này mình chia tay, anh vẫn sẽ cười như thế mỗi khi mình chợt gặp lại nhau anh nhé!!!